Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn học. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn học. Hiển thị tất cả bài đăng

Thơ tặng mẹ

Tôi viết vào đây những nỗi lòng  Của đời con trẻ nhớ mẹ thương  Năm nay mẹ ngoài năm mươi đó  Tóc đã phai màu bởi gió sương  Thương chúng con thơ mẹ lặn lội  Đêm ngày vất vả có xá chi  Chỉ mong con được như bè bạn Dẫu có mệt lòng nhưng mẹ vẫn vui  Quanh năm đó tối tăm mặt mũi  Vì...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 17 - Hạ Âu ơi, tạm biệt!

Chương Mười Bảy Hạ Âu ơi, tạm biệt! Đêm. Không ngủ. Đặt vé chuyến bay sớm mai. Tôi kể câu chuyện cho vợ, vợ tôi khóc kinh thiên động địa, sau đó khẳng định, vợ nhất định sẽ yêu đứa con trai hơn cô công chúa Lộ Lộ. Ngày hôm sau tôi bay đi Thâm Quyến. Hạ Âu, người con gái thiện lương, tôi đến đây, em đừng sợ hãi nữa! ~~~~~ Ba năm sau vào mỗi tiết Thanh Minh, tôi lại mang vợ con đến nơi này. Cả nhà đều quỳ lạy người dưới...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 16 - Tiếng than

Chương Mười Sáu Tiếng than Một ngày tôi đi làm về muộn. Vừa xuống xe tôi thấy có bóng người theo sau. Nghĩ là cướp, tôi định đi ngay vào khu chung cư. - Hà Niệm Bân! Chờ đã! Tôi quay lại, kinh ngạc nhìn người phụ nữ gọi lên tên tôi, dắt một thằng cu chừng mười tuổi. Thằng bé xấu hổ, nấp sau lưng chị kia chỉ lộ ra nửa gương mặt. - Chị là…? – Tôi không nhớ ra là ai. - Tôi tên là gì không quan trọng. Anh đi tìm Hạ Âu...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 15 - Hai bát hồi ức

Chương Mười Lăm Hai bát hồi ức Cô con gái bé bỏng đã tám tháng tuổi, bập bẹ học nói. - Lộ Lộ (tên công chúa nhỏ) con gọi ba đi nào! - Ba ba... Tôi vui sướng nghe con gái non nớt gọi ba, trong lòng ấm áp hạnh phúc đến mê mụ. - Ba, ba, ba, ba... - Con tôi gọi không ngớt - Ma ma, bà bà, ta ta... Ta ta, hiểu theo ý cô nàng phải là ca ca (anh trai) mới đúng. Đôi khi tôi không kìm được ôm con vào lòng thầm thì khẽ: -...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 14 - Bến đỗ

Chương Mười Bốn Bến đỗ Tôi tá hỏa, sao có nội một ngày mà hai người con gái nói cùng một câu nhỉ? Tôi cất giọng mệt mỏi bất cần: - Sao em lại nghĩ đến chuyện cưới? Vì trước đây chưa bao giờ cô đề cập đến chuyện này, cô bảo cô còn trẻ, chưa chơi thỏa chí, hôn nhân sẽ hủy diệt cô. Nhưng vì sao cô biến đổi quá nhanh? Lẽ nào cô... đã gặp Hạ Âu? Nghĩ đến khả năng này, lưng tôi một luồng lạnh. - Hì hì, người ta vừa xem...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 13 - Chúng ta cưới nhau đi

Chương Mười Ba Chúng ta cưới nhau đi Hạ Âu có vẻ như sống không đến nỗi nào, béo lên một chút so với ngày trước, nhưng rất thon thả. Cô ấy cười với tôi và nói: - Hi! Tôi vẫn trong cơn kinh ngạc vui mừng trong giây phút gặp gỡ, không kịp phản ứng. - Hi! Xin chào! Cô là bạn của anh Bân à? Tôi tên là Tiểu Mãn! Tiểu Mãn rất tự nhiên, chào hỏi trước. Khuỷu tay huých tôi - Người ta chào anh kìa, ngốc! Tôi định thần,...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 12 - Rời bỏ

Chương Mười Hai Rời bỏ Tôi nhìn con đàn bà này, cô ta bảo cô ta vẫn sẽ đi. Cô ta nói như một võ sĩ dũng mãnh quả cảm, can đảm một cách tàn nhẫn. - Em không định giải thích vì sao ư? – Tôi nhìn lạnh lùng. - Xin anh đừng hỏi em, như thế này đã là tốt lắm rồi! - Cô kêu lên khẩn cầu. - Như thế này? Như thế này là như thế nào? Cô thỉnh thoảng lén đi tìm giai, rồi mỗi tối lại dúi vào lòng tôi kêu “Con chúng mình thế này thế...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 11 - Câu đố của đời anh

Chương Mười Một Câu đố của đời anh Hạ Âu khóc rồi, khóc nức nở, đôi vai nhỏ run bần bật, nước mắt vòng quanh mặt, cô như thế không muốn khóc, cật lực dùng tay lau mặt, lau vừa mạnh vừa nhanh. - Thôi thôi đừng khóc nữa, em lúc nào cũng thế này, toàn tự làm tự nghĩ một mình. Bây giờ em không phải là chỉ một mình nữa, có việc gì thì cứ nói ra, Hạ Âu, thôi nín đi, nghe anh này, nói cho anh biết đi! Tôi quỳ xuống, dỗ dành,...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 10 - Chờ đợi

Chương Mười: Chờ đợi Những ngày hỗn loạn, tôi bận cuống cuồng ở công ty, nhưng tôi cũng ko biết tôi đang bận cái gì. Tôi tìm việc để làm, nếu không tôi sẽ nhớ Hạ Âu vô cùng. Giờ đây cô ta ở trong lòng người đàn ông nào, kệ cho eo hay đùi có thêm vết bầm nào. Đêm xuống tôi cũng không về nhà, tôi sợ phải vào một căn nhà trống rỗng, càng sợ cái người đàn bà chỉ vào bụng nói ở đây có đứa con anh. Tôi ngủ giấc đêm trong cái...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 9 - Em nấu tình yêu thành món canh

Chương Chín Em nấu tình yêu thành món canh Cái thai gần một tháng, tôi chở Hạ Âu đi khám bác sĩ. Khi ông bác sĩ trung niên bảo, mẹ con đều khoẻ, tôi vui lắm. Rồi về, tôi bắt đầu sắc thuốc bổ, hầm canh dinh dưỡng cho cô theo lời khuyên của bác sĩ. - Anh không thấy phiền phức à? - Hạ Âu nhòm vào nhà bếp, hỏi tôi đang bận túi bụi. - Không hề, anh vui vô cùng! - Tôi đuổi cô vào phòng khách ngồi nghỉ ngơi. Cô lại đi viết...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 8 - Con chúng ta

Chương Tám: Con chúng ta Mất đi người mẹ, Hạ Âu bắt đầu rất tiêu cực, mọi chuyện giữ lại trong lòng, nỗi đau đớn cũng giữ lại trong lòng. Cô còn ít lời hơn trước, thường một mình ngồi đờ đẫn, hoặc trốn kín trong phòng ngủ, viết gì đó. Tôi lo cho cô, nhưng tôi không trách gì. Nhẫn kim cương cất trong ngăn kéo. Tôi đã chưa thể trao cho cô, tôi chờ cô bình tâm. Hạ Âu rất sợ mất tôi, trước, cô có mẹ, giờ, tôi là chỗ dựa duy...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 7 - Chiếc nhẫn kim cương bị lãng quên

Chương Bảy: Chiếc nhẫn kim cương bị lãng quên Khi Hạ Âu bước ra khỏi cổng trường, kinh ngạc thấy tôi, vừa mừng rỡ vừa ngạc nhiên: - Sao anh lại đến đây? - Đến đón bạn gái tan học, không được sao? Tôi bước đến, mở cánh cửa xe cho cô, như một quý ông chính hiệu. Tan lớp, sinh viên nhiều như đàn ong vỡ tổ, Hạ Âu nhanh chóng trở thành tiêu điểm. Cô không giấu nổi vẻ tự hào. Tôi cũng vui. -Thực ra là anh định vào xem...
>> Xem thêm

Xin lỗi, em chỉ là con đĩ ! - Chương 6 - Vết bầm trên eo

Chương Sáu: Vết bầm trên eo Tôi thật sự bị kích động khi bật hỏi câu này, giọng nói gằn cao. Hạ Âu đang thu dọn bàn, cô ấy lại mặc tấm váy trắng ấy, như một u hồn mê hoặc đang phiêu diêu trong phòng khách, mặt mang một nỗi điềm nhiên lạnh lùng. Nghe tôi bất chợt cao giọng hỏi, cô ấy sững lại, rồi đi vào bếp. Tôi đã đến cực điểm giận dữ, tôi nghĩ đến người phụ nữ đáng thương hại mà tôi và Hạ Âu đang cùng gọi là mẹ, bà ấy đã...
>> Xem thêm
/
Copyright © 2012-2015 VNCongnghe
Đặt làm trang chủ Đặt làm trang chủ

Trang chủ | Quảng cáo | Liên hệ | RSS | Sitemap | Lên đầu trang