Tôi viết vào đây những nỗi lòng
Của đời con trẻ nhớ mẹ thương
Năm nay mẹ ngoài năm mươi đó
Tóc đã phai màu bởi gió sương
Thương chúng con thơ mẹ lặn lội
Đêm ngày vất vả có xá chi
Chỉ mong con được như bè bạn
Dẫu có mệt lòng nhưng mẹ vẫn vui
Quanh năm đó tối tăm mặt mũi
Vì con thơ mẹ khổ gấp nhiều lần
Bàn tay mẹ xưa kia mềm mại lắm
Ru con bằng cái nhè nhẹ xoa lưng
Giờ đây cũng là bàn tay mẹ
Nó đen xạm và thô giáp trai sần
Con yêu lắm yêu đôi bàn tay ấy
Bởi đó là đôi cánh giúp con bay